Những đối tượng nào dễ mắc bệnh mê sảng?

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (1 votes, average: 5,00 out of 5)
Loading...

Mê sảng là tình trạng rối loạn thần kinh nghiêm trọng, một trạng thái không phổ biến nhưng không phải ai cũng hiểu rõ về “mê sảng là gì”. Hãy cùng tìm hiểu xem những đối tượng nào dễ mắc bệnh mê sảng?

Những đối tượng nào dễ mắc bệnh mê sảng?

Mê sảng là gì?

Các chuyên gia y tế tại một số trường Cao đẳng Y Dược Hà Nội cho hay: Đây là một hình thức rối loạn thần kinh của bệnh thần kinh có những biến động và, nếu được phát hiện và điều trị kịp thời, có thể dẫn đến sự hồi phục. Khi mắc mê sảng, bệnh nhân thường mất phương hướng hoàn toàn, không thể tập trung hoặc suy nghĩ rõ ràng.

Tình trạng mê sảng có thể kéo dài từ vài giờ đến vài tháng, và việc phát hiện và giải quyết nguyên nhân sớm sẽ giúp bệnh nhân hồi phục nhanh chóng và tốt hơn. Tuy nhiên, trong những trường hợp nặng và kéo dài, bệnh nhân có thể khó khôi phục tư duy, khả năng chú ý và có thể đối mặt với các vấn đề như sức khỏe suy giảm, khả năng phục hồi kém, cần chăm sóc lâu dài từ người thân, thậm chí có thể tăng nguy cơ tử vong.

Có nhiều nguyên nhân gây mê sảng, bao gồm nhiễm độc tính từ thuốc, sử dụng quá mức rượu bia và chất kích thích, tình trạng sức khỏe yếu, rối loạn chuyển hóa, sốt hoặc nhiễm trùng cấp tính, tiếp xúc với các chất độc hại, suy dinh dưỡng, mất nước, bệnh trầm cảm, thiếu ngủ và một số thủ thuật y tế hoặc phẫu thuật cũng có thể gây ra tình trạng mê sảng.

Những đối tượng nào dễ mắc bệnh mê sảng?

Các đối tượng có nguy cơ cao mắc mê sảng bao gồm:

  1. Bệnh nhân mắc các bệnh như Parkinson, đột quỵ, sa sút trí tuệ: Những người này thường dễ phát triển các vấn đề thần kinh, bao gồm mê sảng.
  2. Người cao tuổi: Đối tượng này có khả năng cao mắc các vấn đề về thần kinh như mê sảng, sa sút trí tuệ, tâm thần phân liệt, rối loạn cảm xúc, và rối loạn nhân cách do sự suy giảm chức năng thần kinh liên quan đến tuổi tác.
  3. Người bị khiếm thị, khiếm thính: Các tình trạng giảm khả năng giác quan có thể làm tăng nguy cơ mê sảng do ảnh hưởng đến cách thức tương tác với môi trường.
  4. Bệnh nhân mắc nhiều bệnh lý: Những người có nhiều bệnh lý đồng thời thường đối mặt với rủi ro cao hơn về mê sảng, do hệ thống cơ thể và thần kinh đã bị ảnh hưởng đồng thời từ nhiều yếu tố.

Quan trọng nhất là nhận biết và đối phó kịp thời với những đối tượng có nguy cơ cao để có thể đưa ra các biện pháp phòng ngừa và điều trị hiệu quả.

Bệnh mê sảng có những dấu hiệu gì?

Người bệnh mê sảng có những triệu chứng như sau:

Sự suy giảm nhận thức về môi trường xung quanh:

  • Khả năng tập trung suy giảm nghiêm trọng, thường chỉ tập trung vào một vấn đề cụ thể và không quan tâm đến những vấn đề khác.
  • Tình trạng phân tâm nhanh chóng và dễ bị lạc hướng trong suy nghĩ.
  • Xu hướng tự cô lập, ít tương tác với mọi người xung quanh.

Bệnh mê sảng có những dấu hiệu gì?

Sự suy giảm nhận thức:

  • Trí nhớ suy giảm nghiêm trọng, gặp khó khăn trong việc nhớ thông tin và sự kiện.
  • Khả năng nói bị ảnh hưởng, có thể nói những điều vô nghĩa, không có chủ đề, hoặc lan man. Có thể khó khăn trong việc diễn đạt ý kiến một cách rõ ràng.
  • Khó khăn trong việc viết và đọc.

Dược sĩ Cao đẳng Dược TP.HCM cho biết: Các triệu chứng trên đều có thể là dấu hiệu của một tình trạng mê sảng, và việc nhận biết sớm giúp người bệnh có cơ hội điều trị và quản lý tốt hơn tình trạng sức khỏe của mình.

Thay đổi hành vi:

  • Cảm giác về ảo giác: Người bệnh có thể trải qua trạng thái cảm giác không thực tế hoặc thấy những điều không tồn tại.
  • Tâm trạng thất thường và dễ bị kích động: Sự thay đổi không lý do trong tâm trạng, có thể từ trạng thái hưng phấn đột ngột đến trạng thái căng thẳng.
  • Im lặng và tự cô lập: Một số trường hợp có thể thể hiện sự im lặng và tự cô lập với mọi người xung quanh, đặc biệt là ở những bệnh nhân lớn tuổi.
  • Hoạt động thể chất chậm chạp: Người bệnh có thể thể hiện sự giảm chủ động trong các hoạt động vận động.
  • Rối loạn giấc ngủ: Sự thay đổi trong chu kỳ giấc ngủ, có thể là mất ngủ hoặc thức dậy giữa đêm.
  • Gào thét và rên rỉ: Các biểu hiện âm thanh có thể xuất hiện như gào thét hoặc rên rỉ mà không có lý do rõ ràng.

Rối loạn cảm xúc:

  • Dễ cáu gắt và tức giận vô cớ: Người bệnh có thể trở nên dễ cáu kỉnh, tức giận một cách không lý do hoặc không ổn định trong tâm trạng.
  • Thay đổi nhanh chóng giữa trạng thái vui vẻ và lo lắng: Tâm trạng có thể biến đổi nhanh chóng, từ trạng thái hạnh phúc đột ngột sang trạng thái lo lắng hoặc ngược lại.
  • Đôi khi thể hiện sự thờ ơ và lo lắng: Người bệnh có thể bất ngờ trở nên thờ ơ, thiếu quan tâm hoặc lo lắng mà không có nguyên nhân rõ ràng. Các biểu hiện cảm xúc thay đổi nhanh khiến việc dự đoán trở nên khó khăn.

Tổng hợp bởi:  benhhoc.edu.vn